Đêm đầu tiên, chúng con xa Thầy biền biệt
Nhịp thở lành, chín lăm năm, từ đó, lặng thinh
Sông Hương chùng đâu chỉ nỗi mình
Mà còn bởi nặng oằn thương nhớ
Đêm đầu tiên, Thầy thôi tập thở
Nhịp vào – ra sự sống nhiệm mầu
Đêm cố đô tưởng chừng nứt vỡ
Cơn nén nào quặn thắt lòng đau
Đêm đầu tiên, nhưng là muôn tối
Thầy vẫn đây, nơi khoảnh khắc này
Thầy vẫn đây, trong từng nhịp thở
Sông cạn dòng hóa kiếp mây bay
Đừng tìm Thầy sắc thân trói buộc
Hãy gặp Thầy trong tỉnh-thức-tâm
Nếu có nghe tim mình nhói buốt
Thở thật sâu, Thầy đang nhủ thầm:
Nhịp thở vào nhắc mình biết đủ
Nhịp thở ra tâm nguyện xả buông
Nhịp vào - ra tháng ngày thác lũ
Thảnh thơi trôi qua lẽ vui – buồn
Đừng tìm Thầy nơi uy nghi tháp
Hãy gặp Thầy trong mỗi bước chân
Bước an vui, mình tiến thật gần
Thầy trò ta đi về phía Bụt
Thầy vẫn đó, trong từng giây phút
Con tĩnh tâm và biết yêu thương
Con thấu hiểu và biết khiêm nhường
Trong khắc đó, Thầy đang có mặt
Đêm đầu tiên một vì sao tắt
Cho muôn đêm tinh tú thắp trời
Đêm đầu tiên khép rồi đôi mắt
Cho muôn đời trí mở, tâm khơi
Sông trôi hóa kiếp mây ngàn
Lá buông thành dãy đại ngàn thênh thang
Biển khơi từ đợt sóng tan
Thầy khơi Phật tính ẩn tàng nơi con
---
Kính tiễn Thầy…
- Như Vân -